Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Hãy mở rộng đôi tay này

Cho đến hôm nay, những ước mơ chưa thực hiện được vẫn mong muốn được tỏa sáng

Vẫn kiên trì dù cho màn đêm buông xuống
Ánh trăng soi sáng đường về nhà. Chỉ khi nào tôi có thể trở thành như vậy?
Tôi đánh nhẹ vào tim này, để sự yếu đuối không thể hiện ra

Để chạm được vào vào ước mơ, tôi đã phải đánh đổi bằng rất nhiều mồ hồi và nước mắt
Ngay khi tôi gần chạm tới được lại bị đẩy ra, nhưng tôi sẽ vẫn mãi đuổi theo ước mơ của mình

Khao khát thôi là không đủ, phía sau một ai đó tôi đã chạy, chạy thật xa
Trước khi nước mắt tuông trào , hãy để tôi chạm được bàn tay này và tiếp tục bước đi xa hơn

Đừng cố kiếm tìm sự yếu đuối trong tôi, những ngày qua tôi vẫn cứ tiếp tục chạy với nửa trái tim còn sống
Tôi vẫn cứ thờ ơ trên đường về nhà. Tôi có thể cảm thấy thoải mái hơn, tại sao,
Tại sao điều ấy lại đau đớn đến thế? Tại sao tôi chỉ có một mình?

Sự thật cho tôi biết rằng tôi không thể nói dối, vì thế tôi không cần phải tự lừa dối bản thân mình
Những ước mơ  tôi từng muốn xóa bỏ hoàn toàn nhưng không thể,  chính xác đó là những gì khiến tôi vẫn mãi là chính tôi

Chỉ có dấu vết là không đủ, tôi còn muốn ôm lấy cả ước mơ này mãi về sau
Nếu trái tim hoang mang của tôi có thể chấp nhận bước tiếp để hiểu được điểm yếu của bản thân, thì việc chu du khắp mọi nơi sẽ không còn là một vấn đề.

Trái với tiến lên không nhất thiết phải là thụt lùi, mà là không di chuyển, chỉ biết đứng yên tại chỗ
Kể từ thời điểm, chúng ta được sinh ra, chúng ta thường la lên mỗi khi vấp ngã. Mặc dù vậy, chúng ta vẫn cứ ngẩng cao đầu và tiến về phía trước.

Niềm đam mê thôi là không đủ, tôi đã nhìn lên bầu trời đêm không biết bao nhiêu lần.
Tôi thề với mắt trăng đang soi sáng, rằng tôi sẽ không để cho nước mắt trào ra vô ích

Khao khát thôi là không đủ, phía sau một ai đó tôi đã chạy, chạy thật xa
Trước khi nước mắt tuông trào , hãy để tôi chạm được bàn tay này và tiếp tục bước đi xa hơn
Tại một nơi nào đó tôi vẫn tiếp tục về phía trước ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét