Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

From the Day Booke of Nicholas Flamel, Alchemyst


Buồn quá ngồi dịch phần đầu - trích nhật ký của nhà Giả kim Nicholas ^^~

Tôi là một huyền thoại.
Có lúc tôi luôn cho rằng cái chết không bao giờ đánh gục được tôi và bênh tật không thể nào chạm vào tôi.
Nhưng điều đó giờ không còn đúng nữa.
Bây giờ tôi đã biết ngày chết của tôi và vợ tôi chính là hôm nay
Tôi ra đời năm 1330 Công Nguyên, hơn 670 năm trước. Đúng, tôi, người bất tử đã sống rất lâu nhưng không có nghĩa tôi không thể chết. Perenelle và tôi luôn biết ngày này sẽ đến.
Tôi có một cuộc sống tốt, một cuộc sống dài cùng với một vài điều nuối tiếc. Tôi đã làm nhiều nghề: bác sĩ và đầu bếp, người bán sách và quân lính, giáo viên ngoại ngữ và hóa học, kể cả luật sư và cướp.
Và tôi là Nhà giả kim
Món quà bất tử hay sự nguyền rủa? Perenelle và tôi đã cùng nhau chống lại các Elder Bóng Tối và ngăn chặn họ trong lúc tìm kiếm cặp song sinh huyền thoại, Vàng và Bạc, Mặt Trời và Mặt Trăng. Chúng tôi luôn nghĩ họ sẽ giúp bảo vệ hành tinh này.
Chúng tôi đã sai.
Bây giờ tất cả lại phụ thuộc vào chúng tôi và cặp sinh đôi đã biến mất, quay trở về hòn đảo Danu Talis, trở về 10000 năm trước, trở về nơi tất cả bắt đầu.
Hôm nay, ngày tận cùng của thế giới.
Hôm nay, Perenelle và tôi sẽ chết, nếu không phải bởi bàn tay hay móng vuốt của các  Elder thì cũng bởi tuổi già. Người vợ yêu dấu của tôi đã kéo dài sự sống của tôi thêm một ngày, nhưng cái giá cô ấy phải trả thật quá khủng khiếp.
Và điều an ủi nhất là chúng tôi sẽ được chết cùng nhau
 Nhưng chúng tôi chưa thể chết, hay bị hạ gụt, bởi cô ấy là Nữ Phù Thủy, và tôi là Nicholas Flamel bất tử, nhà Giả kim
           
            Trích từ nhật ký của Nicholas Flamel, Nhà Giả kim
Viết vào Thứ 5 ngày 7 tháng 6,
ở San Francisco, quê hương thứ hai của tôi

Bất chợt suy nghĩ

Hôm nay chợt nghe lại bài He doesn't love me của Jin Sha <3 <3 <3 ôi sao tự nhiên đúng với tâm trạng vậy :)) *cười nhạt* ... Bạn không yêu mình thì cứ nói thằng đửng cứ mập mờ để rồi người phải chịu tổn thương nhiều nhất lại chính là mình